DẶM ĐƯỜNG NGÀY XƯA

Một vầng trăng bước lẻ loi Nửa đi chưa khuất, nửa soi hoang tàn Ngập ngừng níu sợi mây tan Trắng đêm ngày ấy thu vàng qua mau

Ngược dòng nhớ thuở ban đầu
                       Cơn mưa trắng núi canh thâu lũy thừa
                       Tâm hồn nghệ sĩ đong đưa
                       Nát tan vụn vỡ chiều mưa não buồn
               Một mình ngắm bóng trăng suông
               Nhớ em bao nỗi thát nguồn thẳm sâu.
               Thấm từng giọt lạnh đêm thâu
               Chờ em mấy vụ hoa cau trỗ buồng
                       Võ vàng cơn gió bên nguồn
                       Cạn dòng nước mắt bờ truông vắn dài
                       Bình minh lóng lánh sương mai
                       Trăng suôn rơi giọt bóng cài trang thơ
               Trọn đời vướng nghiệp tằm tơ
               Bên em bụi phấn len bờ mi thương
               Bồi hồi nghe trống khai trường
               Còn đâu giáo án dặm đường ngày xưa.

Tác giả bài viết: Huy Tường